Ai Cập
Ai Cập, có tên chính thức là Cộng hòa Ả Rập ,Ai Cập là một nước cộng hòa nằm ở phía bắc châu Phi, Trung Đông và tây nam châu Á. Nước này còn được người Việt trước thế kỷ 20 phiên âm là Y Diệp như trong sách Tây hành nhật ký của Phạm Phú Thứ. Những trận lụt đều đặn hàng năm mang theo nhiều phù sa của sông Nil, cùng với tình trạng bán cô lập do sự ngăn cách của sa mạc phía đông và phía tây, dẫn tới sự phát triển của một trong những nền văn minh vĩ đại nhất thế giới.
Nước Ai Cập được coi là lập quốc vào khoảng năm 3100 trước Công Nguyên bởi vị vua huyền thoại Menes, người đã cho xây thành Memphis và xâm lược Libya. Triều đại có nguồn gốc địa phương cuối cùng, được gọi là Vương triều thứ 30, đã sụp đổ trước sức tấn công của người Ba Tư năm 343 TCN và vị pharaoh người Ai Cập cuối cùng là Nectanebo II. Lúc ấy người Ai Cập đã đào nên nền móng đầu tiên của kênh Suez và nối liền Biển Đỏ với Địa Trung Hải. Sau đó,Ai Cập lần lượt bị cai trị bởi người Hy Lạp, La Mã, Đông La Mã (Byzantium) và một lần nữa bởi người Ba Tư. Chính người Ả Rập Hồi giáo đã đưa Đạo Hồi và tiếng Ả Rập tới Ai Cậptrong thế kỷ thứ 7, và người Ai Cậpdần tiếp nhận cả hai ảnh hưởng đó. Những vị quan cai trị Hồi giáo do khalip chỉ định ra nắm quyền kiểm soát Ai Cập trong ba thế kỷ tiếp sau. Những triều đại tự chủ bắt đầu với những tổng đốc cha truyền con nối từ năm 868.
Các điểm đến tương tự